Người xưa có câu “an cư lạc nghiệp” tức là cần phải có nơi cư trú ổn định thì mới tập trung cho công việc. Lạc nghiệp tất sẽ an cư, và an cư là để lập nghiệp; ý nói trước khi bắt tay vào một công việc làm ăn thì nên ổn định nơi ăn chốn ở. Đây là một lời nhắc nhở hay một kế hoạch để an tâm vì một khi đời sống gia đình ổn định thì tất cả thời gian và tâm huyết sẽ được dành cho công việc làm ăn.
Từ “An cư” lâu nay vẫn thường chỉ nơi cư trú của thế xác là những ngôi nhà, mỗi người đều cần một ngôi nhà mới yên tâm. Khi đó ta mới ổn định và thoát khỏi cảnh nay đây mai đó. Điều này thấy rất rõ trong thời bao cấp, vào thời đó hộ khẩu cư trú là một mối lo quá lớn đối với mỗi người dân, nó là điều đầu tiên quan trọng và cần thiết để có cuộc sống ổnđịnh. Khi đã “An cư” rồi thì cần “Lạc nghiệp”.
“Lạc nghiệp” muốn nói: có nghiệp thì mới lạc, mới sung sướng. Nhiều khi ta đi làm chỉ với mục tiêu duy nhất là kiếm tiền, chứ chưa phải xây dựng sự nghiệp cho mình. Không chỉ có vậy, nhiều người vì đồng tiền trước mắt, mà liên tục thay đổi công việc với những mức lương cao hơn và quên lo xây dựng sự nghiệp, quên những thú vui khi được làm việc. Họ không quan tâmtới năng khiếu bản thân, quên đi mất con người thật của mình và đánh mất bản thân lúc nào không biết, họ chỉ cần công việc đó cho họ thu nhập cao. Nhưng đó có phải thực sự là điều mà tất cả chúng ta đều mong muốn hay không. Ta có tiền để làm gì, có xe để làm gì, có nhà để làm gì….?
Tất cả những điều đó đều nhằm một mục đích cuối cùng là để an tâm và vui sướng. Nhưng ta không biết rằng cái vui sướng nhất là cái vui khi được làm việc đúng năng khiếu, đúng đam mê,đúng sứ mệnh của mình. Chỉ có điều đó mới giúp ta có cảm giác sung sướng lâu dài và bền vững. Tiền bạc mới chỉ là tạo tiền đề để sung sướng và thường đó chỉ là cảm xúc tức thời (nhậu, mua đồ vật….). Cái sướng tức thời không sung mãn,không kéo dài, nhiều khi còn để lại hậu quả xấu. Ông cha ta đã từng nói “Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi”. Ta không thể sống với những sung sướng hạnh phúc tức thời như vậy mà cái ta luôn hướng đến là cảm giác sung sướng và hạnh phúc liên tục, lâu dài. Chính vì vậy, “An cư” ngoài ý nghĩa có một nơi cư trú cho thể xác còn cần một nơi cư trú cho tâm hồn mình. Nhiều khi cái xác đã có nơi cư trú nhưng cái tâm vẫn chưa được an vì chưa tìm ra cái mệnh của mình để mà trú ngụ, để mà phấn đấu suốt đời. An cư cần được hiểu theo nghĩa tâm linh, đó là tìm được nơi cư trú cho linh hồn. Và nơi cư trú cho tâm hồn của chúng ta chính là “sứ mệnh” và “giá trị cốt lõi” của ta. Khi chúng ta tìm ra sứ mệnh của mình, tìm ra được ý nghĩa đích thực của bản thân, ta biết mình làm gì để gia tăng giá trị cho cuộc sống, mang lại ý nghĩa cho cuộc sống, cho xã hội,lúc ấy chúng ta mới thực sự tìm được nơi cư trú cho tâm hồn mình, điều đó giúp cho ta bình an. “An cư” cao nhất là an mệnh, tìm được sứ mệnh cho mình. Khi đó chúng ta sẽ an tâm làm việc, lúc ấy sự an vui mới là đích thực nhất ta mớicó thể ổn định suốt đời và mãi mãi an vui.
“An cư – Lạc nghiệp” cũng như việc chúng ta khám phá ra sứ mệnh, tài năng của mình và khẳng định sự nghiệp của mình, khi đó ta sẽ đạt được hạnh phúc và thành công đích thực. Khi chúng ta “an cư lạc nghiệp” là ta có ngôi nhà vững chắc, an lành cho chính conngười mình, chắc chắn ta sẽ lạc nghiệp làm ăn phát tài, thăng quan tiến chức,hạnh phúc và thành công.
‘An cư lạc nghiệp’ với người trẻ đã là chuyện lỗi thời?
Ông bà xưa quan niệm phải toàn vẹn “tậu trâu, cưới vợ, làm nhà” thì mới được xem là trưởng thành – quan điểm này liệu có còn phù hợp với thời đại ngày nay không?
Một số người cho rằng ai cũng chỉ được sống một lần trong đời, nếu dành một lần sống đó cắm cúi làm việc để trả những món nợ xe cộ, nhà cửa thì quả là lãng phí. Tuy nhiên, không ít người cũng phản bác, thời trẻ không làm chỉ thích du hí, khám phá thì già biết bấu víu vào đâu?
Đại đa số bạn trẻ giải thích rằng cuộc sống hiện đại, công việc thay đổi liên tục, mọi tiện ích sinh hoạt cũng theo đó mà thay đổi, mua nhà mua xe không hẳn là ý hay, đó là chưa kể đến khi nhắm mắt xuôi tay chẳng ai có thể mang theo được tất cả những tài sản đó.
Tích lũy hôm nay để tương lai “An cư lập nghiệp”
Thực tế, việc “sống ngày nào hay ngày nấy” đúng là rất tuyệt, nhưng khi trưởng thành với nhiều trách nhiệm trên vai, việc không có kế hoạch tích lũy, thiếu sự chuẩn bị về tài chính đã khiến không ít người trẻ chới với.
Thực tế cho thấy, đến một tuổi nhất định, đặc biệt là khi đã có gia đình và con cái thì việc có một ngôi nhà để nghỉ chân và chuẩn bị tài chính để sinh con, nuôi dạy con nên người là rất cần thiết.
“Dù đi đâu, khắp nơi trên thế giới bạn cũng cần một ngôi nhà để nghỉ chân, không ai có thể ròng rã cả đời chỉ đi và đi. Ngoài ra, một ngày nào đó vào độ tuổi gần 30, khi bạn chán những trải nghiệm và bắt đầu nghĩ đến có gia đình riêng và những đứa trẻ có lẽ bạn sẽ suy nghĩ lại.
Quan điểm xê dịch trong thời đại Công nghiệp 4.0 thực sự là một trải nghiệm tốt tuy nhiên con người phải biết cân bằng cuộc sống. Bạn trẻ nên kiếm ra tiền, tích lũy những tài sản cần thiết và biết hưởng thụ trong tầm kiểm soát để tránh bị động lúc về già.
Đăng ký tư vấn